HomeTâm SựTôi chia tài sản sớm cho các con để yên lòng, ngờ...

Tôi chia tài sản sớm cho các con để yên lòng, ngờ đâu 4 tháng sau lại xảy ra chuyện khiến tôi cay đắng hủy di chúc

- Advertisement -spot_img


Tôi năm nay 72 tuổi, lưng bắt đầu còng, gối bắt đầu mỏi, mỗi bận trở trời là lại đau ê ẩm từ cổ xuống tận thắt lưng nhưng tôi vẫn cố gắng sinh hoạt, nấu ăn, dọn dẹp như ngày còn khỏe mạnh. Tôi ở vậy sau ngày chồng mất tới bây giờ cũng đã hơn 3 chục năm.

Các con đều đã có gia đình riêng. Đứa ở thành phố, đứa làm ăn tận Móng Cái, có đứa thì ở ngay cạnh nhưng cũng cả tháng chẳng ghé sang. Tôi không trách. Người già rồi, sống sao để khỏi phiền con cháu là tốt lắm rồi.

Nhưng năm nay, tôi quyết định làm một việc mà đáng lẽ tôi nên làm sớm hơn, đó là lập di chúc.

Ngôi nhà 3 tầng ở mặt phố là tài sản lớn nhất. Ngoài ra còn sổ tiết kiệm, một ít vàng tích cóp từ thời buôn bán, tất cả tôi đều tính toán kỹ càng, chia đều cho ba đứa con: hai trai một gái. Tôi muốn chúng không vì tiền mà cãi nhau sau khi tôi nằm xuống.

Tôi chọn ngày giỗ bố chúng là đầu tháng 2 âm lịch để công bố. Trước bàn thờ, tôi bày biện đầy đủ mâm cơm cúng và bánh trái, đèn hương nghi ngút, các con quây quần đông đủ, không khí tưởng như đầm ấm.

Tôi rút tờ giấy từ trong ngăn kéo, giọng run run: “Mẹ lập sẵn di chúc. Mẹ còn minh mẫn thì muốn nói rõ, sau này khỏi có chuyện anh em hiểu lầm nhau”.

Xem thêm  Lấy được vợ giàu, con trai khinh vợ chồng tôi ra mặt

Cả 3 đứa lặng đi, rồi nhao nhao:

“Trời, mẹ khỏe mà làm di chúc gì cho sớm”.

“Mẹ yên tâm sống lâu, sống khỏe đi đã”.

“Nhà mình có ai tranh giành gì đâu mà mẹ phải làm thế”.

Tôi chỉ cười, không đáp. Tôi biết lòng người khó đoán và có những thứ chỉ bộc lộ khi đứng trước quyền lợi. Thế nên tôi vẫn làm theo ý mình, đọc rõ từng phần cho các con, cả 3 đứa đều gật đầu đồng ý và có vẻ hài lòng. Phân chia xong, tôi cho mỗi đứa một bản photo di chúc và ít tiền tiết kiệm cùng mỗi đứa 1 cây vàng cầm về, còn nhà cửa thì tôi vẫn ở, sau khi tôi qua đời, các con có quyền bán đi để chia nhau.

Tôi chia tài sản sớm cho các con để yên lòng, ngờ đâu 4 tháng sau lại xảy ra chuyện khiến tôi cay đắng hủy di chúc- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tháng trước, tôi đi khám vì hay bị choáng và khó thở. Bác sĩ gọi riêng vào phòng, giọng nghiêm trọng thông báo tôi bị u gan, cần nhập viện điều trị sớm và phải can thiệp chuyên sâu, bảo tôi báo cho người nhà và chuẩn bị tâm lý cũng như tiền phẫu thuật.

Tôi bước ra khỏi phòng khám, tay siết chặt kết quả. Trời hè nắng chang chang vậy mà sống lưng tôi lạnh ngắt. Tôi không lo cho mình, tôi chỉ mong còn cơ hội sống thêm vài năm nữa để nhìn cháu chắt lớn khôn.

Tối đó, tôi gọi cả 3 đứa về, thông báo chuyện tôi đi khám và đưa cho chúng xem kết quả. Cả 3 đứa đều giật mình kinh ngạc, lại tiếp tục nhao nhao hỏi thăm sức khỏe của tôi. Con cả còn trách tôi đi khám bệnh một mình mà không báo cho nó biết để nó đưa đi.

Xem thêm  Trên xe từ quê lên thành phố sau Tết, nữ sinh mở điện thoại và đọc được dòng tin 29 chữ - Quyết định "sốc" đưa ra ngay sau đó!

Tôi lắc đầu kể chuyện tôi thuê taxi chở đến rồi lại chở về, cũng không mệt nhọc gì, chỉ muốn không làm phiền con cháu. Nhưng giờ bệnh tình như thế này, tôi mong chúng sẽ đóng góp mỗi đứa 200 triệu để tôi chạy chữa, phần còn lại tôi sẽ tự lo.

Nghe xong, cả 3 đứa đều im bặt nhìn nhau. Con cả trầm ngâm một lúc rồi mở miệng nói: “Mẹ à, bệnh này có chữa được mấy đâu. Mẹ suy nghĩ kỹ lại đi. Bỏ tiền ra mà kết quả chẳng đến đâu thì…”.

Con trai thứ ngồi im, tránh ánh mắt tôi. Còn con gái út cũng tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Bọn con cũng đâu dư dả gì. Chồng con đang vay ngân hàng xây nhà, giờ mà bảo góp từng ấy tiền thì chịu”.

Tôi gật đầu tỏ vẻ thông cảm, không trách, không giận, nhưng lòng thì thất vọng não nề. Mới 4 tháng trước, tôi cho các con mỗi đứa một khoản tiền lớn, nhưng giờ tôi cần 200 triệu thì không đứa nào cho lại.

Tôi nói các con cứ về đi, mẹ sẽ bán căn nhà này lấy tiền chữa trị. Tôi vừa nói xong, các con lại nhao nhao bảo tôi suy nghĩ kỹ, rồi nói sẽ về bàn bạc lại với vợ/chồng đóng góp tiền cho tôi chữa bệnh.

Đêm đó, tôi suy nghĩ mãi, tại sao các con tôi lại như thế? Tôi đã nuôi dạy các con sai cách, biến các con thành tham lam và vô ơn, hay tại cuộc sống chuộng vật chất bây giờ khiến các con tôi đánh mất tình cảm, nghĩa vụ và trách nhiệm với mẹ như vậy?

Xem thêm  Mẹ chồng đòi lắp camera trong phòng ngủ của tôi vì sợ con dâu ăn vặt nhiều

Tôi có nên nhận tiền của con các con hay cứ bán ngôi nhà đi mà lo cho bản thân?





Theo Soha

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img