Nhưng càng trưởng thành, người ta càng nhận ra cảm xúc rất dễ đến và cũng dễ đi. Những gì thật sự bền lâu thường là kết quả của sự chăm chút, vun đắp từng ngày.
Trong đời sống hiện đại, các mối quan hệ dễ bị cuốn theo nhịp sống gấp gáp. Công việc chất chồng, trách nhiệm gia đình, lo toan tài chính, những thay đổi trong cuộc sống, những khác biệt trong tính cách, hay những tổn thương vô tình… tất cả khiến ta mệt đến mức quên mất sự hiện diện của nhau. Không thiếu những cặp đôi từng rất thương nhau, nhưng theo thời gian, điều duy nhất họ chia sẻ chỉ còn là những việc phải làm và những lời nhắc nhở vội vàng. Khi cảm xúc không còn được nuôi dưỡng, khoảng cách tự nhiên xuất hiện, không phải vì hết yêu, mà vì không còn dành thời gian để yêu.
Vun đắp cho hạnh phúc không nhất thiết phải làm điều gì đó lớn lao. Nhiều khi, chỉ là đặt sự quan tâm đúng chỗ. Hỏi han nhau một câu, lắng nghe nhau thêm một chút, kiên nhẫn với những khác biệt vốn dĩ tồn tại từ đầu thay vì cố sửa đổi nhau…
Hạnh phúc không chỉ là cảm xúc mà là thái độ. Là việc mỗi người nhận biết rằng tình yêu cần được chăm sóc, rằng sự thân quen không phải lý do để ta quên đi sự trân trọng. Là biết rằng người ở cạnh mình cũng cần được thấu hiểu, được nhìn thấy, được yêu thương, dù đã đi cùng nhau bao lâu.
Chúng ta thường nghĩ hạnh phúc là kết quả nhưng thực ra, hạnh phúc chính là quá trình. Có một điều quan trọng là muốn đi cùng nhau thật lâu thì cả hai cần cùng nhịp. Có khi ta phải học cách chậm lại để đợi. Có khi phải học cách bước nhanh hơn để kịp. Không ai bỏ ai phía sau, mà cùng điều chỉnh để không lạc nhau.
Hạnh phúc là một sự lựa chọn, lựa chọn mỗi ngày. Lựa chọn tiếp tục quan tâm, tiếp tục kiên nhẫn, tiếp tục nhìn nhau bằng ánh mắt lúc ban đầu, ngay cả khi không còn mới mẻ.



