HomeTâm SựMẹ chồng âm thầm làm 1 việc suốt 3 tháng khiến tôi...

Mẹ chồng âm thầm làm 1 việc suốt 3 tháng khiến tôi rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan

- Advertisement -spot_img


Tôi luôn nghĩ quan hệ mẹ chồng – nàng dâu của mình thuộc dạng “dễ thở” nhất vùng. Mẹ chồng ở quê, có hai chị gái lấy chồng gần nhà nên đi lại chăm nom rất tiện. Còn vợ chồng tôi làm việc trên Hà Nội, mỗi năm chỉ về được vài lần. Các chị ở quê lúc nào cũng bảo mẹ: “Lên ở với cậu T. cho vui, mẹ già rồi ở nhà một mình nguy hiểm lắm”. Nhưng bà nhất quyết không nghe. Bà quen nếp nhà, quen góc sân trồng mấy luống rau, quen tiếng gà gáy sáng. Bà bảo ở quê có hàng xóm, có chị em, có ruộng vườn… lên thành phố bí bách lắm.

Tôi từng áy náy vì nghĩ bà sợ làm phiền vợ chồng tôi. Nhưng hỏi thì bà cười hiền, bảo: “Không phải đâu, mẹ quen rồi”.

Thế rồi khoảng hai tháng trước, mẹ chồng đột nhiên gọi điện bảo muốn lên Hà Nội ở một thời gian. Chúng tôi mừng lắm. Chồng tôi còn hí hửng: “Cuối cùng bà cũng chịu rồi”. Tôi cũng phấn chấn dọn lại phòng, mua thêm ít đồ để bà ở cho thoải mái.

Mọi thứ suôn sẻ… cho đến một buổi sáng.

Mẹ chồng âm thầm làm 1 việc suốt 3 tháng khiến tôi rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi vô tình thấy trong túi xách của mẹ có một cuốn sổ nhỏ. Tôi không định xem, nhưng nó rơi ra đúng trang có danh sách chi phí, ghi rất chi tiết: “Phòng đơn 6 triệu/tháng”, “Đặt cọc 3 tháng”, “Tiền sinh hoạt ước tính 20 năm”, bên cạnh còn kẹp tờ giấy giới thiệu của một viện dưỡng lão .

Xem thêm  Không có tiền tổ chức sinh nhật 6 tuổi cho con trai, tôi khóc nghẹn khi thấy cảnh tượng trước cửa nhà

Tôi đứng tim.

Tôi không hiểu gì cho đến khi thấy cả một tập hồ sơ khác: giấy khám sức khỏe, hồ sơ đăng ký, phiếu tư vấn. Thậm chí còn có ảnh bà chụp cùng mấy cụ già đang cười rất vui. Mẹ tôi – người mà họ hàng vẫn nghĩ “sợ con dâu, sợ lên ở với con” hóa ra đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch vào viện dưỡng lão suốt 3 tháng nay.

Buổi tối, tôi ngồi nói chuyện với bà. Mẹ chồng chỉ cười, không có chút giấu giếm:

“Mẹ tính rồi. Ở viện dưỡng lão có bạn, có hoạt động. Mấy bà bạn mẹ vào hết rồi, ngày nào cũng kể vui lắm. Ở với chúng mày, chúng mày đi làm cả ngày, mẹ ngồi một mình chán. Mẹ chuẩn bị đủ tiền rồi, 20 năm cũng chẳng lo”.

Nghe mà tôi ngạt thở.

Một phần tôi thương bà vì bà rất hiện đại, tự chủ, biết nghĩ cho con cái. Nhưng phần khác… tôi thật sự sợ. Sợ người ở quê hiểu lầm. Sợ hai chị gái của chồng nói tôi không chăm được mẹ. Sợ bị đánh giá “lên ở với con trai con dâu vài bữa đã phải đi viện dưỡng lão”.

Tôi có giải thích thì khác gì bao biện? Bà thì háo hức rõ ràng, còn tôi lại như người níu kéo chỉ vì sợ miệng đời. Tình ngay lý gian, nói ra cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu.

Xem thêm  Đi công tác bất ngờ trở về, tôi bắt gặp vợ "vụng trộm" với anh hàng xóm

Mẹ chồng thì vui vẻ xếp đồ, định mai xuống viện ký nốt hợp đồng, còn tôi nguyên đêm nằm trằn trọc.

Nếu để bà vào đó, lòng tôi áy náy không chịu nổi. Nếu giữ bà ở lại, lại sợ bà mất niềm vui và sở thích của chính mình. Nếu để bà về quê, liệu hàng xóm có quay sang đồn đoán gì không?

Thật sự là tiến thoái lưỡng nan .

Tôi không biết phải cư xử thế nào cho đúng, vừa không làm bà buồn, vừa không mang tiếng bất hiếu. Tôi nên tôn trọng lựa chọn của bà… hay cố gắng thuyết phục bà trì hoãn một thời gian?

Tôi mong ai đó từng trải qua tình huống này cho tôi lời khuyên. Tôi sợ chỉ một bước sai, sau này nghĩ lại sẽ dằn vặt cả đời.



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img