HomeTâm SựCả quãng đường về nhà ngoại, tôi cứ nghĩ mãi có nên...

Cả quãng đường về nhà ngoại, tôi cứ nghĩ mãi có nên ly hôn không khi chồng đối xử với mình như thế?

- Advertisement -spot_img


Tôi lấy chồng được 13 năm. Mẹ chồng tôi nổi tiếng khó tính, nói năng sắc như dao, soi xét từng động tác, từng câu nói, từng việc nhỏ trong nhà.

Bình thường, bà ở trên thành phố để chăm con cho chị chồng tôi. Mỗi lần cuối tuần chị đưa bà về quê chơi, tôi đều phải dọn dẹp từ sáng đến tối, nấu cơm theo đúng ý bà, lau nhà theo kiểu bà dạy, đến cả phơi đồ cũng phải quay đúng hướng bà thích. Chị chồng thì đứng một góc cười cười, bảo “tính mẹ vậy chứ thương con dâu lắm”, mà tôi chẳng biết bà thương cái gì.

Đến khi bà đổ bệnh, cảm sốt, đau xương khớp, kiệt sức, chị chồng liền đưa bà về quê ở hẳn. Chị nói với chồng tôi: “Em ở nhà rảnh hơn, chăm mẹ cho chị, chị còn công việc ở trên đó”. Tôi nghe mà tức, rảnh hơn là kiểu gì khi tôi đi làm tăng ca suốt tuần, còn chị thì buôn bán online ở nhà?

Nhưng mọi chuyện cứ thế thành hiển nhiên: bà bệnh thì phải để con dâu chăm. Không ai hỏi tôi có sắp xếp được không, có mệt hay không?

Những ngày đầu, tôi đưa bà đi khám, bốc thuốc, nấu cháo, xoa bóp, thay nước ấm… vậy mà bà vẫn luôn tìm được điều để trách, câu cửa miệng của bà là “chân tay vụng về, chăm người già chẳng ra gì”.

Xem thêm  Biết tôi bênh mẹ kế, mẹ ruột gọi điện trách móc nhưng tôi đáp lại một câu khiến bà tức nổ đom đóm mắt
Cả quãng đường về nhà ngoại, tôi cứ nghĩ mãi có nên ly hôn không khi chồng đối xử với mình như thế?- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Hôm kia, tôi mệt lử sau một ngày dài, người thì đau đầu, việc công ty thì chất đống, vậy mà vẫn gắng chăm bà. Thế mà nấu cháo không đúng ý bà, bị bà mắng xơi xơi khiến tôi bùng lên lửa giận không thể kìm nén. Tôi không nhịn được nữa nên hét lên rằng: “Con làm hết sức rồi. Mẹ không ưng ý thì mẹ tự đi mà nấu, không thì gọi chị Hường về nấu cho, hồi khỏe thì suốt ngày Hường Hường Hường mà giờ ốm nằm đó thì lại gọi con là sao?”.

Tôi vừa dứt câu thì chồng tôi, không biết đứng ngoài từ bao giờ, lao vào tát tôi một cái như trời giáng. Mắt tôi tối sầm lại, tai ù đi, má nóng ran, còn mẹ chồng thì ôm ngực ho sặc sụa như bị tổn thương lắm. Chồng quát tôi hỗn.

Tôi nhìn anh, nước mắt trào ra không kìm nổi. Mọi ấm ức, tủi thân, mệt mỏi từ bao lâu nay như dồn hết vào khoảnh khắc ấy. Mẹ ốm nhưng anh có chăm đâu, đều đẩy hết trách nhiệm lên đầu tôi. Vậy mà cuối cùng người sai vẫn là tôi?

Giận quá nên tôi quay vào phòng ngủ, thu dọn quần áo vào balo rồi xách ra khỏi nhà. Lúc này chồng tôi vẫn hầm hầm hỏi tôi đi đâu. Tôi chỉ đáp lại một câu rằng tôi về ngoại, sau đó bỏ đi luôn trong đêm.

Xem thêm  Vì muốn được bố vợ chia đất, chồng tôi từ bỏ việc chữa vô sinh, đồng thời đưa ra ý tưởng làm tôi hoang mang tột cùng

Cả quãng đường về nhà ngoại, tôi cứ nghĩ mãi có nên ly hôn không?



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img