Cha mẹ về quê, sống giản dị mà vững vàng tuổi già
Lý Như sinh ra trong một gia đình nông dân ở Trung Quốc. Trước khi nghỉ hưu, cha mẹ cô đều làm việc tại một xưởng may nhỏ ở thị trấn, cha là thợ kỹ thuật lành nghề. Sau khi về hưu, tổng lương của hai ông bà chỉ hơn 3.000 tệ mỗi tháng (khoảng 11 triệu đồng), riêng người cha nhận hơn 1.500 tệ (khoảng 5,6 triệu đồng), con số thấp hơn nhiều so với mức bình quân ở đô thị.
Thấy con gái lo lắng, hai ông bà chỉ mỉm cười: “Thế là đủ sống rồi con.” Họ thu dọn đồ đạc, quay về ngôi nhà cũ ở quê và bắt đầu cuộc sống tự cung tự cấp.
Người cha khai hoang một mảnh vườn nhỏ trong sân để trồng rau xanh, củ cải và các loại rau củ khác; còn người mẹ nuôi hơn chục con gà, vịt để đảm bảo nguồn trứng và thịt tươi mỗi ngày. Nhờ tay nghề may vá tích lũy từ thời còn làm xưởng, ông nhận sửa quần áo cho bà con trong làng, mỗi chiếc áo chỉ lấy 100–200 tệ (khoảng 370.000–740.000 đồng), cười bảo: “Làm cho có chút công lao động là vui rồi.”
Tiền sinh hoạt Lý Như gửi về, cha mẹ gần như không tiêu đến, cộng thêm thu nhập nhỏ từ nghề tay trái, mỗi năm họ vẫn tiết kiệm được 60.000–70.000 tệ (khoảng 220 – 260 triệu đồng). Ngôi nhà đơn sơ nhưng sạch sẽ, bữa cơm tuy đạm bạc mà ấm cúng, cuộc sống của họ giản dị nhưng đầy đủ, bình yên và có nền tảng.
Bác họ lương hưu cao, sống xa hoa nhưng thiếu vững vàng
Trái ngược với cha mẹ của bà Lý Như, người bác họ trước khi nghỉ hưu từng là cán bộ lãnh đạo cấp huyện, nhận lương hưu hơn 8.000 tệ mỗi tháng (khoảng 30 triệu đồng). Vợ ông là y tá nghỉ hưu của bệnh viện huyện, cùng chồng có tổng thu nhập hơn 10.000 tệ/tháng (tương đương 37 triệu đồng), thuộc nhóm có điều kiện kinh tế khá giả.
Sau khi nghỉ hưu, hai ông bà tận hưởng cuộc sống sung túc: du lịch khắp nơi, từ Hải Nam đến Vân Nam, mạng xã hội tràn ngập ảnh “check-in” sang trọng. Người bác luôn đeo đồng hồ hàng hiệu, còn vợ ông đeo chuỗi ngọc trai, cả hai toát lên phong thái hào hoa và tự tại.

Ảnh minh họa
Tuy nhiên, phía sau vẻ ngoài ấy là lối sống tiêu xài hoang phí: du lịch, mua sắm, tiệc tùng tốn kém. Người mợ lại mê đánh mạt chược, còn khoản tiết kiệm thì hầu như không có.
Điều khiến tình hình thêm rắc rối là người con trai được nuông chiều từ nhỏ lại thường xuyên nhảy việc, thiếu ổn định tài chính. Gần đây, anh ta để mắt tới một căn hộ lớn và cần 400.000 tệ (khoảng 1,48 tỷ đồng) để trả tiền đặt cọc. Anh ta yêu cầu cha mẹ mình đứng ra chi trả.
Người bác gom góp toàn bộ tiền tiết kiệm nhưng vẫn còn thiếu 150.000 tệ (tương đương 555 triệu đồng). Trước áp lực từ con trai và nỗi lo căn nhà sắp có người khác mua mất, người đàn ông từng một thời phong lưu nay rơi vào cảnh bối rối và túng quẫn chưa từng có.
Khi lòng nhân hậu là thước đo của sự giàu có
Năm nay, trong dịp sinh nhật của cha, cả gia đình Lý Như quây quần đông đủ. Không khí vốn vui vẻ bỗng trở nên trầm lắng khi người bác bỗng im lặng khác thường. Sau nhiều lần được người thân gặng hỏi, ông mới thổ lộ rằng mình đang gặp khó khăn về tài chính.
Không khí bữa cơm lập tức trở nên nặng nề. Lúc ấy, cha của Lý Như lặng lẽ đứng dậy, vào phòng trong lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng có số tiền tiết kiệm 180.000 tệ (khoảng 666 triệu đồng), rồi đặt nhẹ trước mặt người anh cả: “Anh cầm lấy mà dùng trước, nếu chưa đủ thì hãy nói thêm.”
Người bác sững sờ, vội hỏi tiền ở đâu ra. Cha của Lý Như chỉ cười hiền: “Từ khi nghỉ hưu, tôi ăn rau tự trồng, nuôi gà vịt, mặc đồ cũ anh cho, thi thoảng làm ít việc tay chân, cộng thêm tiền Tiểu Như gửi, dần dần cũng để dành được thôi.”
Nghe vậy, người bác nhìn ra vườn rau xanh mướt, chuồng gà vịt và căn nhà giản dị mà ấm cúng, mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nhận lấy tấm thẻ ngân hàng.
Trước đây, mỗi lần đến thăm cha mẹ của Lý Như, người bác thường mang theo quần áo cũ, lời nói luôn ẩn chứa chút tự mãn, thậm chí còn chỉ trỏ, góp ý đủ điều. Nhưng sau lần ấy, thái độ của ông thay đổi hẳn: chủ động hỏi cha Lý Như cách trồng rau, nuôi gà; khi ra về còn vui vẻ xin thêm ít rau, trứng và dưa muối mang về.

Ảnh minh hoạ
Lý Như lấy làm khó hiểu, không hiểu sao cha lại có thể sẵn lòng đưa ra toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình. Cha cô mỉm cười đáp: “Ngày trước cậu giúp đỡ chúng ta rất nhiều, công việc của mẹ con và của cha đều do cậu giới thiệu. Tiền chỉ có ý nghĩa khi người khác thật sự cần. Làm người, điều quan trọng là biết ghi nhớ ân tình”.
Giàu nghèo không ở con số, mà ở cách sống
Câu chuyện của hai gia đình đã cho thấy, sự đủ đầy không nằm ở mức lương hưu, mà ở cách con người lựa chọn sống. Cha mẹ của Lý Như chỉ có 1.500 tệ/tháng, nhưng với tinh thần tiết kiệm, lao động và yêu đời, họ tích lũy được cả vật chất lẫn bình yên trong tâm hồn.
Ngược lại, vợ chồng người chú dù thu nhập gấp nhiều lần, nhưng vì đuổi theo hào nhoáng nên rơi vào cảnh chông chênh, lúng túng khi gặp biến cố.
Như lời Lý Như chiêm nghiệm: “Thước đo của một tuổi già đủ đầy không nằm ở con số tiền hưu. Cha tôi sống với 1.500 tệ mỗi tháng mà vẫn toát lên khí chất của một người giàu có. Những luống rau ông trồng, đàn gà ông nuôi, và tình yêu ông cất giữ trong tim, tất cả đều là tài sản quý giá nhất.”
Cảm ngộ ấy cũng là lời gợi mở cho nhiều người: Hạnh phúc tuổi xế chiều không đến từ vật chất dư dả, mà từ cách ta chọn sống. Ai biết an yên trong đời thường giản dị, người đó mới thực sự tìm thấy sự thanh thản và giàu có trong tâm hồn.
Theo 163



