HomeGia ĐìnhCân bằng cuộc sống khi về hưu

Cân bằng cuộc sống khi về hưu

- Advertisement -spot_img


Thời gian đầu nghỉ hưu, tôi thấy có phần trống rỗng và buồn tẻ. Chỉ khi dám nhìn thẳng vào sự thật, tôi mới bắt đầu tìm thấy niềm vui.

Tôi vẫn nhớ rõ buổi sáng đầu tiên sau khi nghỉ hưu, không còn tiếng chuông báo thức vào sáng sớm, chẳng còn lịch họp hay công việc dồn dập, không phải tất bật chạy xe đến cơ quan, tôi thong thả pha tách trà và ngồi nhìn nắng sớm xuyên qua cửa sổ. 

Tôi mỉm cười: “Đây rồi, mình đã chờ ngày này biết bao lâu, cuộc sống mình từng mong ngóng”. Nhưng chỉ một tuần sau, tôi bắt đầu cảm nhận sự trống rỗng. Cả ngày dài thảnh thơi bỗng trở nên dài lê thê. 

Không ai gọi tôi, không có công việc để bắt đầu ngày mới, mạng xã hội đầy hình ảnh bạn bè du lịch, tụ họp… còn tôi chỉ quanh quẩn trong nhà, một mình. Những khoảng lặng kéo dài khiến tôi bối rối, thậm chí lo lắng. Tôi bắt đầu tự hỏi: “Chẳng lẽ đây là cuộc sống nghỉ hưu mà mình từng mơ ước?”.

Tôi từng tin rằng nghỉ hưu sẽ không lo toan, không áp lực, được tự do làm điều mình thích. Nhưng càng sống trong sự “tự do” ấy, tôi càng thấy buồn tẻ. Tôi không còn vai trò nào để gắn bó và tôi thấy buồn bực không rõ lý do. 

Hóa ra, không phải vì tôi cần nghỉ ngơi mà là bản thân đã mất đi cảm giác được cần đến. Nhưng rồi một hôm, tôi tình cờ nhìn lại tấm ảnh cũ khi tôi còn làm tình nguyện viên cho một hoạt động thiện nguyện. 

Xem thêm  Trong cuộc đời nhất định phải cẩn trọng ghi nhớ "4 Tận" này

Ánh mắt tươi rói của những người phụ nữ đứng cạnh tôi, sự náo nhiệt của một ngày ý nghĩa đã khiến tôi nhận ra mình từng rất vui khi được góp mặt, được kết nối, được chia sẻ. Tôi lấy điện thoại, gọi cho một người chị, hỏi xem có cần người phụ giúp không. 

Giọng chị hồ hởi: “Chị đang nhiều việc mà thiếu người”. Vậy là tôi trở lại là một người góp sức cho cộng đồng.

Tôi dần tìm lại được nhịp sống của mình, dù không bận rộn như trước. Mỗi sáng, tôi tập thể dục. Buổi trưa thử nấu món ăn mới. Có những buổi chiều muộn, tôi dạy kèm cho mấy đứa nhỏ hàng xóm học. 

Không ai trả lương mà điều quý hơn đó chính là những lời cảm ơn, mỗi ánh mắt tin tưởng, mỗi việc nhỏ hoàn thành khiến tôi thấy ấm lòng.

Tôi hiểu ra rằng, điều giá trị đối với tôi không phải là số tiền tiết kiệm hay thực hiện được bao nhiêu chuyến du lịch mà là việc mỗi ngày mình có thể tạo nên điều tử tế. Tôi không cần phải bận rộn, chỉ cần mình có mặt theo cách có ý nghĩa. 

Tôi đã bước vào tuổi nghỉ hưu với cảm giác vừa háo hức, vừa hụt hẫng. Nhưng tôi không để sự trống rỗng nuốt lấy mình. Tôi đã khiến tuổi nghỉ hưu là một chương mới của cuộc đời mà tôi có quyền viết lại theo cách của mình. 

Xem thêm  Người khôn ngoan thừa hiểu: '5 kiểu người dù thân cũng phải tránh, 4 người dù lạ cũng phải kết thâm tình'

Tôi tìm lại những vai trò mà mình yêu thích, những sự kết nối khiến bản thân mình được yêu thương. Thêm nữa, tôi bắt đầu sống cho chính mình, không vội vã, chẳng áp lực, sống vui vẻ, chia sẻ theo cách trọn vẹn, nhẹ nhàng và đủ đầy từ bên trong.



Nguồn Phụ Nữ Việt Nam

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img