HomeTâm SựChị dâu cũ gửi lại con rồi mất tích, 3 năm sau...

Chị dâu cũ gửi lại con rồi mất tích, 3 năm sau tôi gặp lại chị… trong nhà mẹ chồng với thân phận không tin nổi

- Advertisement -spot_img


Tôi là dâu út trong một gia đình có ba anh em trai. Người anh cả đã ly hôn cách đây ba năm, để lại một đứa con trai cho mẹ chồng tôi nuôi vì vợ anh bỏ đi, không để lại lời nào.

Chị dâu cũ – vợ của anh cả từng là người chị tôi rất quý. Chị nhẹ nhàng, ít nói, hơi khép mình, nhưng đối xử với tôi rất tử tế. Hai chị em từng nhiều lần tâm sự khuya, tôi từng nghĩ chị là kiểu người phụ nữ “an phận”. Nhưng rồi chị rời khỏi cuộc hôn nhân như một làn khói, không lời từ biệt, không một món đồ, không cả số điện thoại. Anh cả tôi từng đi tìm nhưng không kết quả. Còn mẹ chồng tôi thì giận dữ, luôn nói: “Cái loại đàn bà bỏ con mà đi, không xứng được nhắc tên trong nhà này”.

Tôi nghe mà vừa buồn, vừa khó hiểu. Người như chị, sao có thể dứt con, dứt cả một gia đình không nói một câu?

Ba năm qua, đứa trẻ được nuôi bởi ông bà nội và tôi là người gắn bó nó nhiều nhất. Tôi sinh sau chị dâu cũ đúng 4 năm, nên trong mắt nó, tôi giống chị, giống mẹ. Nhiều hôm bé ốm sốt, tôi thức trắng đêm, từng nghĩ: “Nếu là tôi, tôi có thể nào bỏ con mà đi không?”.

Rồi một ngày, tôi đi làm về sớm, vừa bước vào cửa thì sững người.

Xem thêm  Ở tuổi 55, mẹ tôi có 1 căn nhà và 3 mảnh đất cùng 20 cây vàng dù cả đời bà chưa bao giờ đầu tư hay kinh doanh gì!

Chị dâu cũ đang ngồi trong phòng khách: Tóc cắt ngắn, người gầy hơn xưa, mặc bộ váy đơn giản. Tôi tưởng mình hoa mắt. Nhưng chính là chị, không thể nhầm được.

Chị dâu cũ gửi lại con rồi mất tích, 3 năm sau tôi gặp lại chị… trong nhà mẹ chồng với thân phận không tin nổi- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Mẹ chồng tôi từ trong bếp bước ra, vẻ mặt không bất ngờ, còn nói nhỏ: “Chuyện dài lắm. Đừng hỏi gì bây giờ”.

Tôi nhìn chị. Chị chỉ cúi đầu, không ôm, không chào, không nước mắt cũng không nói một lời.

Tối đó, tôi về phòng, hoang mang tột độ. Chị trở lại như chưa từng biến mất. Cả nhà như… biết trước. Chỉ có tôi là bị bỏ lại với mớ câu hỏi không lời đáp.

Một tuần sau, tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và chị trong bếp. Tôi không cố tình nghe lén nhưng cánh cửa khép hờ và giọng mẹ chồng khá lớn.

Mẹ chồng thở dài: “Chị không nên quay lại với thân phận này. Nhưng chị cũng không còn lựa chọn. Tôi đã giữ lời suốt ba năm, giờ đến lượt chị giữ lời với gia đình này”.

“Con không muốn nhận gì hết, con chỉ muốn được ở gần con con”, chị đáp.

“Muốn ở gần nó thì im lặng và biết điều đi”, mẹ chồng nhấn mạnh tỏ vẻ khó chịu.

Tôi đứng như bị đóng băng. Chị dâu cũ không bỏ đi. Chị bị buộc phải đi. Và bây giờ… quay lại không phải với tư cách vợ cũ, mà là người giúp việc mới trong nhà – danh phận bị xóa sạch.

Xem thêm  Họp lớp sau 10 năm ra trường, gặp lại mối tình đầu tôi sốc nặng

Tôi đau. Tôi hoang mang. Tôi không biết sự thật sâu đến mức nào. Tại sao mẹ chồng tôi – người luôn nói “công bằng, chính trực” lại có thể làm như thế? Anh cả tôi có biết gì không? Còn thằng bé, nếu một ngày nhận ra “người giúp việc” là mẹ ruột mình, nó sẽ ra sao?

Tôi muốn giúp chị nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Nếu nói ra, cả gia đình này sẽ vỡ. Nếu im lặng, tôi không khác gì đồng lõa.

Tôi nên làm gì lúc này? Mong ai đó sáng suốt hơn tôi giúp tôi trả lời.





Theo Soha

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img