HomeTâm SựChồng phá hết rồi đi tù, tôi nuốt nước mắt gây dựng...

Chồng phá hết rồi đi tù, tôi nuốt nước mắt gây dựng lại từ đầu, không ngờ khi trở về, anh biến thành người mà tôi muốn nắm tay suốt đời

- Advertisement -spot_img


Từ bàn tay trắng đi lên

Tôi sinh ra ở một xóm nhỏ bên bờ sông, nơi mà mùa mưa thì ngập trắng nước, còn mùa nắng thì gió bụi mù trời. Nhà có 6 anh chị em, tôi là con thứ 5, từ bé đã quen với cảnh ăn rau muống với cơm nguội. Bố mẹ tôi làm ruộng, quanh năm chỉ biết cắm mặt xuống đất, mong đủ gạo nuôi con.

Lên 16, tôi nghỉ học, đi làm thuê làm mướn khắp nơi. Ban đầu là phụ quán phở, sau rồi học lỏm nghề làm bánh tráng, gom vốn bán dạo các chợ quê. Tới năm 22 tuổi, tôi mượn được tiền của một người bạn thân để mở xe bánh mì đầu tiên. 4 giờ sáng dậy nướng thịt, 8 giờ đã bán sạch veo, tôi cắm cúi làm từ sáng đến khuya, gom góp từng đồng.

5 năm sau, tôi mở được tiệm ăn nhỏ, rồi dần dần thêm quán cà phê, ki ốt bán đồ khô, rồi cả đại lý nước giải khát. Tôi thuê người, điều phối hàng, biết tính toán lời lỗ, mở rộng thị trường lân cận. Mọi người bắt đầu gọi tôi là bà chủ nhưng tôi biết rõ tất cả chỉ là nhờ kiên trì và không sợ mệt nhọc.

Chồng phá hết rồi đi tù, tôi nuốt nước mắt gây dựng lại từ đầu, không ngờ khi trở về, anh biến thành người mà tôi muốn nắm tay suốt đời- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Cơn bão trong hôn nhân

Tôi quen Huy – chồng tôi bây giờ – trong một lần đi lấy hàng. Anh là người bốc vác trong kho, khỏe mạnh, vui tính, ăn nói có duyên. Huy thương tôi thật lòng, tôi cũng nghĩ người như anh sẽ biết quý trọng đồng tiền cực khổ mà tôi làm ra.

Xem thêm  Bố chồng xoi mói con dâu từng việc lông gà vỏ tỏi, thậm chí còn đếm tôi ăn nửa bát cơm mà gắp tận 4 miếng thịt

Chúng tôi cưới nhau chóng vánh. Lúc đó tôi đã có hai cơ sở kinh doanh, thuê mười người làm nhưng Huy không thích làm thuê cho vợ. Anh xin tiền mở một quán nhậu, tôi bỏ ra hơn 500 triệu để anh tự quản. Chưa đầy nửa năm, quán lỗ nặng vì bạn nhậu toàn là bạn vay tiền, ăn chịu.

Tôi cố gắng giữ, Huy thì cứ lún sâu vào nợ. Anh bắt đầu nói dối, lấy tiền tôi đầu tư vào mấy vụ “làm ăn” ảo tưởng, rồi vay nóng ngoài xã hội đen. Tôi càng đi làm càng không hiểu tiền chảy đi đâu đến mức tôi phải đóng cửa một cơ sở vì thiếu vốn xoay vòng.

Cho đến một hôm, tôi sốc khi biết Huy bị công an bắt vì tội trộm cắp xe máy, trong quá trình chạy trốn còn gây tai nạn.

Tôi ngồi trong trụ sở, tay run như chưa bao giờ run đến thế. Anh nhìn tôi, ánh mắt vừa ăn năn, vừa bất lực, vừa xấu hổ. Tôi chỉ nghĩ làm sao bây giờ? Hai đứa con tôi sẽ sống thế nào?

Sau khi Huy vào tù, mọi người khuyên tôi nên bỏ chồng, làm lại cuộc đời nhưng tôi không làm được.

Chồng phá hết rồi đi tù, tôi nuốt nước mắt gây dựng lại từ đầu, không ngờ khi trở về, anh biến thành người mà tôi muốn nắm tay suốt đời- Ảnh 2.

Ảnh minh họa

Gượng dậy và chờ đợi

Tôi phải bán nốt cơ sở kinh doanh còn lại của mình để khắc phục hậu quả do Huy để lại, bồi thường cho người bị anh đâm phải. Còn lại chút vốn, tôi quay trở lại với xe bánh mì cũ. Mỗi sáng 3 giờ dậy, 4 giờ có mặt ở bến xe, 6 giờ chạy tới cổng trường học. Buổi chiều tôi lại làm bánh tráng, đi giao tận nơi.

Xem thêm  Ngày về ăn Tết vắng bóng mẹ cha, con trai bật khóc nhớ năm tháng cũ

Có bữa đang giao hàng thì nghe tin con trai bị ngã ở lớp, tôi vứt luôn cả xe giữa đường, lao tới trường. Về tới nhà thì khách gọi đòi hàng, tôi ngồi khóc như đứa trẻ. Nhưng khóc rồi lại lau nước mắt, vì ai lo cho con nếu tôi gục ngã?

Tôi dạy con rằng bố các con phạm sai nhưng vẫn là người cha, vẫn là người từng gánh vác một phần đời mẹ và cho các con sinh mệnh, nên dù sao các con vẫn phải tôn trọng và yêu thương bố. Tôi viết thư cho Huy mỗi tháng, không kể khổ, chỉ kể con lớn bao nhiêu, học giỏi ra sao. Tôi bảo anh: “Anh phải sống tử tế để còn sớm gặp lại tụi nhỏ”.

Bạn bè nói tôi dại, rằng đàn bà nên biết buông nhưng tôi không thể để người mình từng thương mãi mãi bị chôn vùi bởi lỗi lầm cũ.

Quãng đời thứ hai bình yên

Huy ra tù sau hơn 3 năm. Anh gầy sọp, nhìn già đi cả chục tuổi. Tôi đón anh ở cổng trại, không khóc, chỉ gật đầu một cái rồi dúi cho anh ổ bánh mì thịt: “Ăn đi, hàng nhà làm”.

Sau khi ra tù, ban đầu anh hay đi nhậu, gặp bạn cũ, bảo “cho bõ tháng ngày bị nhốt”. Tôi không nói gì, chỉ đưa cho anh hóa đơn tiền học của con, rồi bảo: “Thiếu hai trăm. Có thì đưa”.

Xem thêm  Vợ thường xuyên mặc diện khi đi công tác, chồng theo dõi và thấy cảnh tượng "nhức mắt", vội vã đòi ly hôn
Chồng phá hết rồi đi tù, tôi nuốt nước mắt gây dựng lại từ đầu, không ngờ khi trở về, anh biến thành người mà tôi muốn nắm tay suốt đời- Ảnh 3.

Ảnh minh họa

2 tuần sau, tự dưng anh dậy sớm, bảo chở tôi đi lấy hàng. 2 vợ chồng chạy xe máy từ khu này sang chợ đầu mối khác. Tôi không ngờ anh chịu được cảnh cực nhọc như vậy nhưng rồi tôi hiểu anh biết mình đã làm sai và đang gắng sửa.

Huy giờ không còn là người đàn ông năm xưa. Anh ít nói hơn, phụ tôi rửa bát, phơi đồ, chiều chiều còn đón con đi học. Có hôm tôi về trễ, thấy anh đang dạy con học toán, lòng tôi chợt ấm đến nghẹn ngào.

Chúng tôi đã đi qua sóng gió, qua những mất mát tưởng như không thể đứng dậy nhưng cuối cùng, người ở lại, người biết quay về mới là người xứng đáng.

Lời nhắn từ trái tim: Hôn nhân không phải là một hành trình luôn bằng phẳng mà là chặng đường dài nơi cả hai có thể vấp ngã, lạc lối rồi lại tìm về nhau. Có những sai lầm tưởng như không thể tha thứ nhưng khi người gây ra biết cúi đầu sửa chữa, thì yêu thương vẫn có thể được hồi sinh. Quan trọng không phải là quá khứ từng tệ đến đâu, mà là hiện tại họ có đủ dũng cảm để bước tiếp cùng nhau hay không. Người biết quay đầu là người đáng trân trọng, người biết chờ đợi lại càng đáng yêu thương. Bởi trong những cuộc hôn nhân không hoàn hảo, điều kỳ diệu nhất chính là: Vẫn còn người đứng đợi ta ở cuối con đường.



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img