HomeTâm SựChồng tôi tự dưng bỏ nhà đi để lại lá thư “đọc...

Chồng tôi tự dưng bỏ nhà đi để lại lá thư “đọc xong em sẽ hiểu”, tôi mang cho bố mẹ chồng đọc, chẳng ai hiểu gì

- Advertisement -spot_img


Tôi thuộc kiểu phụ nữ dễ lo, dễ nghĩ, dễ tự biên một kịch bản bi thương chỉ từ một tín hiệu nhỏ xíu. Chồng thì lại quá đơn giản, kiểu người mà tôi nói 10 câu anh chỉ hiểu đúng… 1 câu. Chúng tôi sống cùng nhau trơn tru mấy năm, tưởng đâu đã quen nhau lắm rồi, ai ngờ chỉ một tờ giấy đã khiến tôi rơi vào trạng thái hỗn loạn nhất đời.

Sáng hôm đó, tôi dậy không thấy chồng đâu. Chuông gọi mãi không bắt máy. Trên bàn lại có một mẩu giấy gấp tư, viết đúng vài dòng:

“Đọc xong em sẽ hiểu. Anh đi đây”.

Tôi đứng hình. Mắt lướt qua từng chữ mà tim đập thình thịch. “Đi đâu? Vì sao lại đi? Tôi đã làm gì? Hay anh chán tôi? Hay lại chuyện gì đó với gia đình?”. Đầu bắt đầu chạy với tốc độ ánh sáng, nối từng mảnh sự kiện vô nghĩa thành cả một đống suy diễn.

Tôi mở giấy ra, bên trong thêm vài dòng cụt ngủn: “Em hay nghĩ linh tinh quá. Anh mệt rồi. Anh đi”. Không giải thích. Không địa điểm. Không thời gian về.

Chồng tôi tự dưng bỏ nhà đi để lại lá thư “đọc xong em sẽ hiểu”, tôi mang cho bố mẹ chồng đọc, chẳng ai hiểu gì- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Thế là tôi cuống cuồng ôm tờ giấy sang phòng bố mẹ chồng. Tôi chỉ kịp nói “Con đọc không hiểu gì” là mẹ chồng đã đeo kính vào đọc luôn. Bố chồng đứng cạnh xem ké. Hai người nhìn nhau, rồi nhìn tôi, cùng lắc đầu. Cả nhà chồng ngồi quanh bàn, mỗi người đoán một kiểu, mà đoán đến đâu tôi càng run đến đó.

Xem thêm  Cãi cọ với vợ, tôi bỏ sang nhà bạn thân chơi rồi chết lặng với những tiếng động phát ra từ phòng ngủ

Mẹ chồng thì nghĩ chồng tôi áp lực công việc. Bố chồng nghĩ nó giận chuyện gì với tôi. Em chồng lại nghĩ chắc anh muốn ly thân tạm thời. Còn tôi tất nhiên đầu đã tưởng tượng ra hàng chục biến thể chia tay – bỏ đi – trốn nợ – mất trí nhớ?

Đến chiều thì chồng tôi bước vào nhà như chưa từng gây ra cuộc họp họ hàng buổi sáng. Tay còn xách theo túi bánh tẻ, mặt tỉnh bơ.

Chỉ đến lúc ấy tôi mới biết: Anh dậy đi chạy bộ. Mảnh giấy kia anh viết để cố tình trêu tôi vì “tối qua em càm ràm nhiều quá”.

Tôi đứng im, tự thấy mặt mình nóng bừng vì xấu hổ. Cả nhà chồng thì giả vờ tản ra mỗi người một hướng để không cười thành tiếng.

Chiều hôm đó tôi ngồi một mình, đọc lại tờ giấy thêm vài lần. Tự nhiên thấy buồn cười rồi lại thấy thương mình nữa. Thương vì cái tật nghĩ nhiều, lúc nào cũng sợ mất người khác, mà đôi khi tự khiến mình kiệt sức.

Chồng tôi thì đơn giản, nhưng chính sự đơn giản ấy lại khiến bất cứ tín hiệu mập mờ nào cũng trở thành cái cớ để tôi hoảng loạn.

Cuối cùng tôi rút ra một bài học: Trong hôn nhân, đôi khi vấn đề không nằm ở chuyện lớn, mà nằm ở việc một người nghĩ quá nhiều, còn một người lại nghĩ quá ít.

Xem thêm  Được bố chồng cho mảnh đất, tôi định đón mẹ đến ở thì chồng vứt tờ giấy cam kết lên bàn, ép tôi ký: Nguyên nhân từ 10 năm trước

Và nếu không tự điều chỉnh, chính mình sẽ là người làm cuộc sống rối tung lên.



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img