HomeTâm SựĐêm tân hôn, chồng chui vào phòng mẹ ngủ, sáng hôm sau...

Đêm tân hôn, chồng chui vào phòng mẹ ngủ, sáng hôm sau tôi lặng người trước sự thật phũ phàng

- Advertisement -spot_img


Đám cưới của tôi và Hoàng được hai bên gia đình mong chờ, chuẩn bị suốt 6 tháng trời. Tôi vẫn nghĩ, ngày cưới sẽ là khởi đầu hạnh phúc cho một chặng đường mới, nồng nàn, đẹp đẽ. Nhưng đúng là, có những khoảnh khắc chỉ một đêm thôi… cũng đủ khiến lòng người từ tin yêu hoang mang thành hụt hẫng.

Tối hôm ấy, sau khi tiễn bạn bè và người thân về hết, tôi hí hửng vào phòng tân hôn. Hoa hồng còn thơm, giường trải ga trắng tinh nhưng chờ mãi, vẫn không thấy chồng đâu. Gọi điện thì anh không nghe, tôi bắt đầu lo lắng. Đi tìm khắp mọi nơi trong nhà, cuối cùng tôi giật mình chết lặng khi thấy cánh cửa phòng mẹ chồng khép hờ, bên trong… Hoàng đang nằm ngủ cạnh bà.

Tôi đứng đó, gần như không tin vào mắt mình. Cơ thể cứng đờ, tim đau thắt, hàng loạt câu hỏi dồn dập chạy qua đầu. Đây là đêm tân hôn của chúng tôi. Chúng tôi là vợ chồng. Tại sao anh lại ở đó? Chồng thấy tôi còn ra hiệu cho tôi đừng lên tiếng vì mẹ đã ngủ.

Tôi về phòng, cả đêm trằn trọc không ngủ được, mãi đến 3h sáng anh mới trở về phòng tân hôn, cũng không buồn giải thích với tôi.

Đêm tân hôn, chồng chui vào phòng mẹ ngủ, sáng hôm sau tôi lặng người trước sự thật phũ phàng- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Sáng hôm sau, khi cả nhà quây quần ăn sáng, tôi không chịu nổi nữa, cất tiếng hỏi chồng. Lúc ấy, Hoàng cúi đầu, lí nhí: “Mẹ anh bị trầm cảm nhẹ từ sau khi bố mất. Cứ mỗi đêm có chuyện quan trọng hoặc lo lắng điều gì là bà không ngủ được. Tháng trước bà bị ngã anh đưa đi khám bác sĩ bảo bà có biểu hiện lẫn tuổi già. Anh sợ… sợ em không lấy anh nữa nếu biết sự thật”.

Xem thêm  Thấy anh hàng xóm mới chuyển đến đẹp trai, tôi thuê đi tiệc tất niên công ty để rồi bị "mất sạch" trong một đêm

Tôi im lặng. Mọi xót xa, hờn tủi lẫn lại thành một cục nghẹn trong cổ họng. Tôi hiểu ra, anh không hề vô tâm, chỉ là… anh chưa từng nói với tôi điều này, vì sợ tôi buồn, sợ tôi hiểu sai.

Còn tôi, tôi cũng không giận mẹ chồng nữa. Nhưng tôi buồn, vì sau bao chuẩn bị và mong chờ, ngay cả giây phút thiêng liêng nhất của đời mình, tôi cũng không có được trọn vẹn.

Hôm đó, tôi không khóc, chỉ lặng lẽ ngồi gặp riêng mẹ chồng, nắm tay bà và nói nhẹ nhàng: “Từ hôm nay, con là vợ Hoàng cũng là con gái của mẹ. Nếu mẹ không thoải mái chỗ nào mẹ nói với con nhé”.

Bà nhìn tôi thật lâu, rồi bất ngờ ôm chầm lấy tôi. Mọi thứ lúc ấy như được tháo gỡ.

Tôi không biết tương lai thế nào, nhưng ngay khoảnh khắc ấy, tôi hiểu: Hôn nhân, ngoài yêu thương, còn có sự thấu cảm và đồng hành. Có những điều ta chỉ có thể chấp nhận khi trái tim đủ lớn. Và may mắn là tôi đã kịp học điều đó… ngay từ đêm tân hôn của mình.





Theo Soha

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img