HomeTâm SựGiữa đám giỗ, đứa cháu nói một câu khiến cả họ im...

Giữa đám giỗ, đứa cháu nói một câu khiến cả họ im thin thít 10 phút

- Advertisement -spot_img


Năm nào nhà tôi cũng làm đám giỗ ông nội rất đông đủ. Từ mấy cô chú ở xa cho đến họ hàng bên ngoại đều sang phụ một tay. Hôm ấy mọi thứ vẫn diễn ra bình thường: mâm cỗ bày kín bàn, trẻ con chạy lon ton ngoài sân, người lớn chuyện trò xôn xao. Không ai ngờ giữa không khí ấy lại xuất hiện một câu nói làm cả họ im bặt.

Đứa cháu 5 tuổi của anh trai tôi vốn lanh lợi, hay nói nhiều. Con bé rất quấn ông nội từ nhỏ dù ông mất khi nó chỉ mới vài tháng. Từ ngày có con, anh chị bận rộn hơn, gửi cháu cho bà nội trông nhiều. Mẹ tôi chiều cháu, nhưng đôi khi vẫn than khẽ với tôi rằng nhà trên nhà dưới toàn người lớn bận bịu, chỉ mỗi mình bà xoay sở chăm. Tôi hiểu mẹ mệt nhưng cũng chỉ biết động viên.

Buổi trưa hôm đó ăn xong, mọi người vẫn quây quần uống trà. Con bé tự nhiên đứng giữa nhà, ôm chặt con gấu bông, rồi nói rất rõ ràng: “ Con không muốn bà nội khóc nữa. Bà bảo con đừng nói với ai ”.

Câu ấy vừa thốt ra, cả gian nhà im phăng phắc. Mẹ tôi giật mình đến mức đánh rơi cái tách đang cầm. Mấy cô chú nhìn nhau, còn anh trai tôi tái hẳn mặt. Tôi cũng bất động vài giây, không hiểu chuyện gì xảy ra.

Xem thêm  Con trai bênh vợ đuổi bố ra khỏi nhà, tôi tức giận chỉ sang khách sạn bên cạnh tiết lộ một chuyện làm con quỳ sụp xuống xin lỗi

Sau khi dỗ con bé ra ngoài, cả nhà mới quay lại câu chuyện. Mẹ tôi ban đầu chối, nói trẻ con bịa lung tung. Nhưng càng hỏi, bà càng luống cuống. Cuối cùng, anh trai tôi chậm rãi kể rằng dạo này công việc anh chị quá áp lực, về đến nhà là cáu gắt, còn hay cãi nhau vì tiền học cho cháu. Mẹ tôi ở giữa chăm cháu, nghe anh chị nổi nóng với nhau nên tủi thân, có lúc khóc nhưng lại sợ để cháu thấy nên dặn bé “đừng kể với ai”.

Tôi nghe mà nghẹn lại. Mẹ gần 70 tuổi rồi, vẫn cố gắng chăm nom cho cái nhà này, vậy mà không dám nói ra nỗi buồn. Còn con bé thì ngây thơ quá, thấy bà khóc nên lo lắng, nhưng giữ bí mật lại càng áp lực.

Cả họ ngồi im đúng nghĩa mười phút. Không ai nói gì, chỉ có cảm giác tội lỗi lan ra từng người một. Bởi bình thường ai cũng nghĩ mẹ tôi quen rồi, khỏe rồi, chăm cháu cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng hóa ra cái “chuyện nhỏ” ấy đè lên vai bà mỗi ngày, và đến mức một đứa trẻ 5 tuổi còn cảm nhận được.

Chiều hôm đó, anh chị tôi xin lỗi mẹ ngay tại bàn thờ ông. Câu chuyện ấy trở thành bước ngoặt khiến anh chị thay đổi hẳn: thuê người hỗ trợ theo giờ, bớt giao việc cho mẹ, tự sắp xếp lại thời gian để chơi với con. Mẹ tôi trông nhẹ nhõm hơn nhiều.

Xem thêm  Năm 2024 tôi đã mất đi cuộc hôn nhân 7 năm, nhọc nhằn trở thành mẹ đơn thân

Còn tôi, đến giờ vẫn ám ảnh câu nói của cháu. Thì ra đôi khi người lớn cứ tưởng bọn trẻ không biết gì, nhưng chính chúng lại nhìn thấy những điều rõ nhất.

Viết ra câu chuyện này, tôi chỉ muốn nhắc mình lẫn mọi người: Đ ừng để những người vẫn âm thầm vì mình phải chịu thiệt thòi đến mức trẻ con cũng nhận ra nỗi buồn của họ .



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img