HomeTâm SựMới đi làm được 2 ngày, cô gái nhận được thiệp cưới...

Mới đi làm được 2 ngày, cô gái nhận được thiệp cưới kẹp tờ 500 nghìn đồng cùng một lời dặn

- Advertisement -spot_img


Tôi vừa ra trường, mang theo bao háo hức và lo lắng của một cô sinh viên mới chập chững bước vào đời. Ngày đầu tiên đến công ty xuất nhập khẩu – nơi tôi vừa được nhận thử việc – tôi bỡ ngỡ đủ điều. Mọi thứ đều xa lạ, chỉ có lòng nhiệt tình là còn nguyên vẹn.

Công ty khá đông người, ai cũng bận rộn, tiếng bàn phím lách cách xen lẫn tiếng điện thoại reo không ngớt. Tôi ngồi ở góc cuối phòng, vừa cố hiểu quy trình làm việc, vừa dè dặt quan sát mọi người để tìm cơ hội bắt chuyện. May mắn là không khí nơi đây khá thân thiện, mọi người hay trêu nhau, cười nói rộn ràng. Tôi thấy nhẹ lòng hơn, nghĩ rằng mình rồi cũng sẽ sớm hòa nhập thôi.

Đúng lúc ấy, cả phòng đang rôm rả bàn tán chuyện đám cưới của một chị trong nhóm. Ai cũng háo hức chờ ngày chị phát thiệp. Người thì hỏi chị đặt tiệc ở đâu, người thì bàn xem nên mừng bao nhiêu cho phải. Tôi ngồi nghe, chỉ mỉm cười và thầm nghĩ, mình chắc không được mời vì mình mới vào thử việc có 2 ngày.

Mọi người lần lượt nhận được thiệp cưới. Rồi chị lại gần tôi, đưa thiệp kèm theo nụ cười: – Em mới vào, coi như để làm quen, nhé.

Mới đi làm được 2 ngày, cô gái nhận được thiệp cưới kẹp tờ 500 nghìn đồng cùng một lời dặn- Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

Tôi cảm ơn rối rít, cảm thấy được quan tâm nên trong lòng vui lạ. Nhưng đến trưa, khi mở thiệp ra xem, tôi sững người: Giữa tấm thiệp là một tờ 500 nghìn. Tôi nhìn đi nhìn lại, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Xem thêm  Tôi từng bất chấp ly hôn cô vợ vô dụng, 6 năm sau gặp lại cô ấy trong căn biệt thự quen khiến tôi đứng không vững

Tôi tự hỏi: “Chị gửi nhầm à? Hay đây là phong tục gì mới mà mình chưa biết?”. Nghĩ mãi không ra, tôi chỉ biết cất tấm thiệp vào túi với tâm trạng lẫn lộn: ngạc nhiên, ngờ vực, rồi bối rối. Tôi không dám kể với ai trong phòng, sợ bị hiểu lầm là tọc mạch, cũng chẳng dám hỏi trực tiếp chị. Mấy hôm liền, tôi cứ thẫn thờ mỗi khi nhìn thấy chị cười nói với mọi người, lòng tự hỏi không biết nên làm gì với “tấm thiệp kỳ lạ” ấy.

Đêm trước ngày cưới, tôi trằn trọc mãi rồi lấy hết can đảm nhắn tin hỏi. Tôi viết cẩn trọng, sợ làm chị phật ý: “Chị ơi, em nhận thiệp của chị có kẹp tiền, em sợ chị để nhầm nên muốn hỏi lại cho yên tâm ạ.”

Chỉ vài phút sau, chị gọi điện lại. Giọng chị nhẹ nhàng, ấm áp: – Chị không nhầm đâu em. Chị nghĩ mãi mới quyết định làm vậy. Em mới vào làm, chắc chưa có lương, mà nếu không mời cưới thì chị cũng ngại, sợ em tủi thân, nghĩ mình bị cô lập, khó hòa nhập với mọi người. Nên chị kẹp ít tiền vào thiệp, coi như chị mời em đi dự cho vui, không phải bận tâm chuyện phong bì hay chi phí gì cả.

Tôi lặng người. Một cảm giác ấm áp lan khắp ngực. Hóa ra, điều khiến tôi hoang mang bấy lâu lại xuất phát từ một tấm lòng tinh tế đến thế.

Xem thêm  Vợ mặc gợi cảm khi tiếp khách khiến bạn chồng tìm đủ cách tới chơi

Chị nói thêm, giọng vẫn nhẹ như gió: – Đi làm rồi em sẽ thấy, có những điều nhỏ thôi nhưng giữ được sự tế nhị giữa người với người mới là điều khó nhất. Chị chỉ muốn em cảm thấy mình là một phần của tập thể, chứ không phải người đứng ngoài.

Tôi cảm ơn chị, mà cổ họng nghẹn lại. Cả đêm hôm ấy, tôi cứ nghĩ mãi về sự chu đáo của người phụ nữ mà mình mới chỉ quen vài ngày.

Hôm cưới, tôi vẫn đi. Tôi chọn một bó hoa nhỏ – không đắt tiền, nhưng gói cẩn thận, như lời cảm ơn chân thành nhất. Khi thấy tôi, chị cười tươi: – May quá, chị sợ em ngại không đến!

Buổi tiệc hôm ấy thật vui. Tôi ngồi chung bàn với các anh chị trong phòng, nói chuyện rôm rả, không còn cảm thấy lạc lõng như trước.

Giờ nghĩ lại, tôi thấy tấm thiệp cưới kẹp 500 nghìn ấy là món quà đầu tiên tôi nhận được trong hành trình làm việc – món quà không nằm ở giá trị tiền, mà ở tấm lòng. Nó dạy tôi bài học đầu đời rằng: Trong môi trường công sở, điều khiến người ta gắn bó không chỉ là công việc, mà còn là sự tử tế và tinh tế trong từng hành động nhỏ.

Và tôi biết, nếu sau này gặp một người mới bước vào công ty, bỡ ngỡ như tôi ngày ấy, tôi cũng sẽ nhớ mà đối xử với họ như cách chị từng làm – nhẹ nhàng, tinh tế, và đầy thấu hiểu.

Xem thêm  Xem lại Na Tra, nước mắt tôi cứ rơi vì điểm chung giữa tôi - con trai - Na Tra: Số mệnh chưa bao giờ là điều không thể thay đổi!

(Tâm sự của độc giả)





Theo Soha

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img