Đã có lúc, tôi chán nản, mệt mỏi vì áp lực công việc, trách nhiệm, kỳ vọng. Những ngày trôi qua, tôi thường tự hỏi: “Mình đã thật sự sống hay chỉ đang cố gắng hoàn thành một cuộc đời?”.
Một ngày khởi đầu dịu dàng
Cho đến một ngày, trong khoảnh khắc tĩnh lặng hiếm hoi giữa đêm khuya, tôi nhận ra: Cuộc sống không cần phải là những điều lớn lao để trở nên ý nghĩa. Nó có thể bắt đầu từ một điều rất đỗi bình thường, một niềm vui nhỏ, đủ làm lòng mình dịu lại.
Tôi bắt đầu buổi sáng không còn vội vã nữa. Thay vào đó, tôi dậy sớm, dành vài phút bên cửa sổ, nhấm nháp một tách trà nóng. Hơi trà thơm nhè nhẹ như đánh thức những phần yên bình còn ngủ quên trong tôi. Thật chậm rãi, tôi lắng nghe một ngày mới đang khẽ mở ra. Một khởi đầu dịu dàng thường mang theo cả một ngày thanh thản.

Minh hoạ AI: Vy Thư
Niềm vui từ việc học cách buông bỏ
Tôi từng bỏ lỡ rất nhiều buổi chiều đẹp, chỉ vì mãi vùi đầu vào công việc hoặc những lo toan không tên. Rồi một ngày, khi nhìn qua cửa sổ phòng làm việc, tôi bắt gặp bầu trời nhuộm màu cam tím. Đẹp đến nao lòng. Đẹp đến mức khiến tôi lặng người vài giây mặc cho dòng xe đang chuyển động phía dưới.
Cũng từ đó, tôi tranh thủ những lúc không quá bận, ngắm hoàng hôn vài phút và học cách buông những điều không cần thiết, biết ơn vì một ngày nữa đã trôi qua trọn vẹn.
Yêu thương bản thân
Gần đây, tôi bắt đầu đi bộ vào mỗi sáng sớm, viết vài dòng cảm xúc mỗi tối. Không có mục tiêu cao siêu nào, chỉ là tập những thói quen nhỏ đủ để giữ cho lòng mình nhẹ và cơ thể khỏe. Tôi học được rằng yêu thương bản thân không phải là ích kỷ, mà là một hành động tử tế với chính mình và với cả những người ta thương yêu. Khi mình sống tốt, mình lan tỏa được sự dịu dàng cho cả thế giới xung quanh.
Tôi cũng tập gửi một lời chúc buổi sáng cho ai đó. Đôi khi là người thân, bạn bè, có khi là một đồng nghiệp. Nhiều điều bất ngờ xảy ra: một lời cảm ơn, một biểu tượng trái tim, một câu “cảm ơn bạn, hôm nay mình vui lắm”, vậy là cả ngày tôi cũng vui theo. Một lời chúc nhỏ có thể trở thành ánh sáng trong một ngày u ám của ai đó và là ngọn lửa nhỏ sưởi ấm chính tôi.
Sống trọn từng ngày
Tôi chọn niềm vui, không phải vì cuộc đời dễ dàng hơn, mà vì tôi muốn sống trọn từng ngày. Có thể ngày hôm nay của tôi không rực rỡ nhưng tôi vẫn có thể chọn mỉm cười khi nghe tiếng chim hót ngoài ban công, chọn nán lại thêm một phút để nhìn mưa rơi, chọn tự an ủi chính mình: “Không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn”.
Bởi vì hạnh phúc, suy cho cùng, không phải là một đích đến. Mà là từng khoảnh khắc ta biết dừng lại, hít thở và nhận ra: Mình đang sống một cách trọn vẹn.
Nếu bạn đang tự hỏi: “Niềm vui hôm nay của mình là gì?”. Không có câu trả lời. Không sao cả. Hãy pha một tách trà, mở khung cửa sổ, thở một hơi thật sâu. Rất có thể, niềm vui đang ở đó, nhẹ nhàng, dịu dàng và đủ đầy, chỉ chờ bạn nhận ra.