HomeTâm SựMột tối, vợ nghiêm túc nói với tôi, muốn cắm sổ đỏ...

Một tối, vợ nghiêm túc nói với tôi, muốn cắm sổ đỏ căn nhà đang ở để thực hiện “phi vụ liều ăn nhiều”

- Advertisement -spot_img


Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống cùng một người vợ “máu lửa” như thế. Hồi mới cưới, Hạnh hiền, chăm chỉ, tiết kiệm, luôn biết thu vén từng đồng. Nhưng từ khi quen mấy người bạn trong nhóm đầu tư, cô ấy như biến thành một người khác. Câu cửa miệng của Hạnh bây giờ là: “Không liều thì sao giàu?”.

Ban đầu chỉ là vài chục triệu góp vốn bán hàng online. Lỗ, Hạnh buồn mấy hôm rồi lại bảo: “Thua keo này ta bày keo khác”. Tôi khuyên dừng lại, cô ấy cười: “Anh không hiểu đâu, ai cũng phải trả học phí mới thành công”. Rồi Hạnh lao vào chứng khoán, tiền ảo, đất cát… Mỗi lần tôi hỏi, cô ấy đều khẳng định chắc nịch: “Lần này khác, em có người trong nghề hướng dẫn”.

Nhưng mỗi lần “lần này khác” là mỗi lần tiền mất thêm một chút. Tôi còn nhớ rõ, khoản tiết kiệm 700 triệu dành để đổi xe đã bốc hơi chỉ trong 3 tháng. Hạnh vẫn tỏ ra bình thản, bảo rằng “đầu tư là đường dài”. Tôi bắt đầu sợ mỗi khi cô ấy nói từ “đầu tư”, vì sau nó thường là một khoản nợ hoặc một vụ thất bại nào đó.

Một tối, vợ nghiêm túc nói với tôi, muốn cắm sổ đỏ căn nhà đang ở để thực hiện

Ảnh minh họa

Tôi vốn chỉ là nhân viên kỹ thuật, lương tháng hơn 20 triệu, đủ nuôi hai con và trả góp căn hộ. Vậy mà vợ tôi lại sống như thể trong tay có cả chục tỷ. Hôm qua, Hạnh gọi tôi ra phòng khách, vẻ mặt nghiêm túc như sắp thông báo chuyện trọng đại.

Xem thêm  Dự định ăn ở nhà nội 10 ngày nên tôi đưa mẹ chồng 5 triệu nhưng nhìn mâm cơm ngày Tết mà tôi hối hận

“Anh này”, cô ấy nói, “Em có cơ hội đầu tư đất vùng ven, sắp mở khu công nghiệp, chắc chắn lời gấp đôi. Nhưng cần vốn lớn. Em tính vay ngân hàng 3 tỷ, cắm sổ nhà mình”.

Tôi sững người, tim đập thình thịch. Cái nhà này là tài sản duy nhất, cũng là chỗ dựa của cả gia đình. Tôi nhìn Hạnh, cố kìm cơn giận: “Em điên à? Mấy lần rồi, em còn chưa đủ sao?”.

Cô ấy không giận, chỉ nhìn tôi đầy tự tin: “Anh cứ yên tâm, lần này có người quen chỉ, chắc chắn thắng, với lại đội đầu tư lần này có cả luật sư, bác sĩ, đầu óc người ta mà lại chịu mất tiền à? Anh lúc nào cũng sợ, sống thế thì bao giờ mới khá lên được”.

Tôi không biết nên cười hay khóc. Tôi nhìn quanh căn nhà, từng viên gạch, từng món đồ đều do hai vợ chồng tích góp bao năm mới có. Tôi nhớ những đêm mất ngủ vì lo trả nợ thẻ tín dụng cho Hạnh, nhớ ánh mắt con trai hỏi: “Mẹ lại đầu tư hả bố?” mỗi khi thấy Hạnh bỏ cơm, nghe mà đau thắt ruột.

Tôi cố thuyết phục vợ rằng tiền có thể kiếm lại nhưng mất nhà rồi thì không còn gì nữa, đừng để con cái phải đi ở trọ, nhưng Hạnh lạnh lùng đáp: “Anh sống tầm thường quá, không có chí làm giàu”.

Tối đó, tôi nằm nhìn trần nhà mà không ngủ được. Tôi nghĩ về những người đàn ông bạn tôi, họ chỉ sợ vợ tiêu hoang, còn tôi thì sợ vợ mơ làm giàu. Tôi hiểu Hạnh không xấu, chỉ là bị cuốn vào vòng xoáy kiếm tiền nhanh, tin rằng thành công ở ngay trước mắt nếu dám liều.

Xem thêm  Giận bố mẹ, 3 năm không về quê, ngày trở lại con trai bật khóc vì ân hận

Sáng nay, Hạnh vẫn ra khỏi nhà với vẻ háo hức, nói sẽ đi gặp đối tác đầu tư. Tôi chỉ biết đứng nhìn theo, lòng đầy lo lắng. Liệu có cách nào giữ một người đang mải chạy theo ảo vọng dừng lại trước khi quá muộn không? Tôi nên làm thế nào?





Theo Soha

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img