HomeLàm Cha MẹNửa đêm xem phim Sex Education mà tôi cười nắc nẻ: Có...

Nửa đêm xem phim Sex Education mà tôi cười nắc nẻ: Có lẽ chị gái tôi cần xem cảnh phim này để hiểu và không giận con trai nữa!

- Advertisement -spot_img


Tôi vừa xem phim Sex Education, đến đoạn Jean sinh em bé thứ hai và gặp nguy hiểm. Khi Jean đã ổn, Otis bật khóc, ôm mẹ và nói trong nước mắt rằng cậu đã rất sợ, rằng cậu tưởng mình đã đủ lớn, nhưng hóa ra vẫn chỉ là một đứa trẻ, vẫn cần mẹ quan tâm, che chở. Cảnh đó khiến tôi rưng rưng, nhưng rồi lại bật cười khi nhớ đến chị gái mình.

Thằng cháu trai của tôi năm nay học lớp 9, cái tuổi dở dở ương ương, vừa muốn làm người lớn, vừa vẫn là một đứa trẻ. Nó lúc nào cũng nói kiểu: “Con tự làm được”, “Mẹ đừng can thiệp vào chuyện của con”, “Con không cần mẹ giúp đâu”. Mỗi lần chị tôi hỏi han hay góp ý, nó lại cau có, giọng gắt gỏng. Có hôm chị chỉ hỏi: “Mai có cần mẹ giặt áo đồng phục giúp không?” mà nó đã gắt: “Con biết tự lo!”.

Tôi thì thấy chuyện đó bình thường thôi, trẻ con đến tuổi ấy, đứa nào chẳng vậy. Nhưng chị gái tôi thì không chịu được. Chị vừa buồn vừa tủi, cứ bảo: “Ngày xưa nó quấn mẹ lắm, giờ nói với nó câu nào cũng bị gắt lại”. Hôm trước chị gọi điện cho tôi, vừa kể vừa khóc: Tao giận quá, tao quát nó: “Từ giờ tao kệ xác mày, mày đủ lông đủ cánh rồi, muốn làm gì thì làm!”. Nghe chị kể mà tôi phải cố nhịn cười.

Xem thêm  Nếu người mẹ vừa kiếm tiền, vừa nấu ăn, vừa tự xoay xở mọi việc, con dễ xuất hiện biểu hiện tiêu cực này!

Otis đã rất sợ hãi, tưởng rằng mình sắp mất mẹ

Tôi nói với chị: “Con trai tuổi dậy thì giống như cái dây thun ấy, càng kéo căng nó càng muốn bật lại. Nó không ghét mẹ đâu, chỉ đang cố chứng minh mình đã lớn thôi. Nhưng thật ra, trong lòng, nó vẫn cần mẹ lắm”.

Nếu chị chịu xem Sex Education, có lẽ sẽ hiểu điều đó. Otis trong phim cũng từng nghĩ mình đã trưởng thành, tự lập, không cần mẹ lo lắng. Nhưng chỉ đến khi đối diện với nỗi sợ mất mẹ, cậu mới nhận ra mình vẫn là một đứa con bé bỏng, vẫn cần được yêu thương và che chở.

Tôi nghĩ, đó cũng là tâm lý của rất nhiều đứa trẻ ngoài đời. Khi con nói “Con tự làm được”, không có nghĩa là con không cần mình, chỉ là con đang tập lớn, tập bước ra khỏi vòng tay cha mẹ. Việc của chúng ta không phải là buông tay hẳn, mà là lùi lại một chút, để con thấy rằng, dù đi xa đến đâu, phía sau vẫn có mẹ chờ.

Và tôi thầm nghĩ, có lẽ một ngày nào đó, khi con trai chị gái tôi trải qua một nỗi sợ thật sự, hay chỉ là một lần thất bại trong đời, nó cũng sẽ như Otis, nhận ra rằng, hóa ra “người lớn” đến mấy, vẫn cần có mẹ.



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img