HomeTâm Sự"Thủ đoạn" lôi kéo nhà chồng của em dâu thứ khiến tôi...

“Thủ đoạn” lôi kéo nhà chồng của em dâu thứ khiến tôi choáng váng, chẳng phản ứng lại được

- Advertisement -spot_img


Tôi là dâu cả, còn em dâu thứ, tên Hường, mới về làm dâu được gần hai năm nay, nhưng phải nói là chiếm được cảm tình của cả nhà một cách đáng nể.

Tôi về làm dâu đã tám năm. Ngày đó tôi còn trẻ, thật thà, ít nói, chỉ nghĩ sống tử tế thì người ta sẽ thương. Lúc mới cưới, mẹ chồng tôi khá nghiêm khắc nhưng tôi nghĩ bà là người nguyên tắc chứ không xấu bụng. Tôi làm gì cũng từ tốn, chậm rãi, miễn là đúng bổn phận nhưng từ khi Hường xuất hiện, cả nhà như đổi chiều.

Hường nhanh nhẹn, hoạt ngôn, biết cách nói chuyện. Mới về làm dâu vài hôm, cô ấy đã ríu rít gọi mẹ chồng là “mẹ yêu”, “mẹ yêu của con”, cười khanh khách mỗi khi nói chuyện với bố chồng, còn không ngần ngại bóp vai đấm lưng cho ông bà, dù đang mặc váy áo điệu đà. Ngay cả chồng tôi – người xưa nay ít quan tâm đến mấy chuyện lặt vặt trong gia đình – cũng phải khen em dâu “thông minh, lanh lợi, hợp với bố mẹ hơn vợ mình”. Tôi nghe mà tủi thân.

Những lúc cả nhà quây quần, Hường luôn là trung tâm. Cô ấy kể chuyện tiếu lâm, pha trò, khéo léo tung hứng với bố chồng, lại còn biết “vô tình” khoe những món quà mình mua cho mẹ chồng rồi nhẹ nhàng nhắc: “Con biết mẹ là người tình cảm, không đề cao vật chất, con không có tiền như chị Hoa nên chỉ mua được những thứ nho nhỏ này, hi vọng là hợp ý mẹ”.

Xem thêm  Xem phim "Sex Education", tôi bừng tỉnh nhận ra lý do biến ngày cuối tuần thành nỗi ám ảnh của con gái: Thương nhưng khiến con chán ghét vô cùng

Tôi ngồi đó như bị tát một cái giữa mặt. Đến giờ tôi vẫn nhớ mình đã từng gom góp gần 3 triệu để mua một chiếc khăn lụa hàng hiệu tặng mẹ chồng sinh nhật, thế mà bà chỉ cười nhẹ, bảo “Ừ, đẹp, nhưng mẹ dùng mấy cái khăn bình dân là được rồi, con đừng tốn tiền vào quà cáp làm gì cho lãng phí”. Vậy mà hôm Hường tặng một đôi dép nhựa 120 nghìn, mẹ lại khen “Con dâu thứ đúng là hiểu mẹ nhất nhà”.

Không ít lần tôi bị đem ra so sánh như: “Con phải học cái Hường, làm việc gì cũng gọn gàng, đâu vào đấy, lại khéo miệng”. Có lần tôi cằn nhằn Hường vì để con bày bừa ra phòng khách, cô ấy chỉ cười, rồi chêm thêm: “Chị Hoa kỹ tính quá, ở nhà cũng phải thoải mái một chút chứ”, vậy là tôi thành người vô lý, thành “đàn bà chanh chua, thích xoi mói”.

"Thủ đoạn" lôi kéo nhà chồng của em dâu thứ khiến tôi choáng váng, chẳng phản ứng lại được- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Mỗi lần họ hàng đến chơi, Hường là người chạy ra đón tiếp, rót nước, bày bánh, kể chuyện. Tôi đứng phụ trong bếp nấu nướng từ sáng thì lại bị quên bẵng, không ai nhắc.

Chồng tôi thì chưa bao giờ đứng về phía tôi. Khi tôi góp ý với anh rằng Hường quá đà, anh bảo tôi “ghen tỵ với em dâu”, rồi bỏ đi ra ngoài, phẩy tay như thể tôi là một đứa nhỏ mọn.

Tôi bắt đầu sống lặng lẽ, làm việc gì cũng âm thầm, không dám lên tiếng nhiều, không muốn bị nói cạnh khóe. Đôi lúc tôi nghĩ có phải vì tôi không đủ khéo léo, không biết bợ đỡ, không biết pha trò hay nịnh nọt nên thiệt thòi? Có lẽ thế thật nhưng nếu sống mà phải đổi lấy sự thương yêu bằng giả tạo, tôi cũng không chắc mình có muốn không.

Xem thêm  Dọn dẹp nhà, thấy tờ giấy vo tròn vứt trong sọt rác ở phòng làm việc của chồng, tôi mở ra xem rồi giận dữ dẫn con về nhà ngoại

Có một lần tôi nghe mẹ chồng bảo với hàng xóm: “Nhà tôi may có con Hường, chứ không thì lạnh tanh”. Tôi đứng rửa rau ngay sau cánh cửa mà nghẹn ngào, nước mắt rơi lặng lẽ.

Tôi từng nghĩ làm dâu cả nghĩa là gánh vác nhiều hơn, được tôn trọng hơn, nhưng hóa ra, tôi chẳng là gì trong căn nhà này, ngoài một người giúp việc lặng lẽ không đáng được chú ý.

Tôi có nên thay đổi để được yêu thương, hay cứ sống thật với chính mình và chấp nhận bị bỏ quên?



Theo Afamily

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img