HomeNgẫmTrái đắng tuổi xế chiều – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Trái đắng tuổi xế chiều – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

- Advertisement -spot_img


Tôi năm nay đã ngoài 60 tuổi, là giáo viên nghỉ hưu. Vợ chồng tôi sinh được 2 người con, 1 trai 1 gái. Chồng tôi mất cách đây 3 năm, hiện tôi đang sống cùng con gái. Những năm nay tôi luôn sống trong sự dày vò, ân hận không chỉ bởi sự ra đi của chồng mà còn bởi sự lạnh nhạt, xa cách của con gái.

Tất cả cũng là do lỗi lầm mà tôi gây ra. Từ nhỏ, con gái đã là đứa hiểu chuyện, ngoan ngoãn. Tôi dành hết tâm huyết để rèn dũa cháu, nhờ đó mà cháu học hành giỏi giang, lúc nào cũng trong top đầu của lớp, được tuyên dương trước trường vì thành tích học tập xuất sắc.

Trong khi đó, con trai út của tôi sinh non, sức khỏe không tốt, nhận thức cũng không được như chị nên việc học chỉ dừng ở mức khá. Cũng vì thế mà tôi không yêu cầu cao ở cháu, không đặt áp lực lên việc học giống như với con gái.

Sau khi học hết cấp 2, con gái tôi trúng tuyển vào trường chuyên của tỉnh với số điểm tuyệt đối. Học hết cấp 3, cháu giành được học bổng sang Anh. Học xong cháu lại tiếp tục học lên thạc sĩ, tương lai của cháu cực kỳ rộng mở với nhiều cơ hội làm việc hấp dẫn ở nước ngoài. Nhưng cháu lại từ bỏ hết những cơ hội đó, chọn quay về Việt Nam làm việc, sinh sống và dự định kết hôn với người bạn hồi cấp 2.

Xem thêm  Ái nữ nổi tiếng của "vua hàng hiệu" Johnathan Hạnh Nguyễn gói bánh truyền thống đón Tết: Phong cách thời trang linh hoạt, luôn toát lên khí chất riêng

Lúc tôi biết chuyện đã phản đối kịch liệt vì chàng trai đó chỉ học đại học trong nước, làm kỹ sư phần mềm cho một công ty nhỏ với mức lương tàm tạm. Đã vậy gia đình cậu ấy lại phức tạp, bố mẹ ly hôn. Hiện cậu ấy đang sống cùng với mẹ, mà người mẹ lại khá khắc nghiệt, độc đoán. Tôi sợ con gái làm dâu gia đình như vậy sẽ chịu khổ nhiều nên tìm mọi cách ngăn cản, thậm chí là lấy cái chết ra để ép buộc con chia tay.



Thương mẹ, cháu ngậm ngùi chia tay với người mình thương. Cũng từ đó cháu sống thu mình, lầm lũi như một cái bóng. Công việc thăng tiến, cháu trở thành người phụ nữ giàu có, thành đạt nhưng chưa lại không có ý định quen biết hay tìm hiểu một ai khác.

Con gái xây được biệt thự, có điều kiện đi du lịch khắp các nước trên thế giới và lấy đó làm niềm vui riêng của bản thân, tận hưởng cuộc sống tự do, tự tại. Vì giận mẹ nên cháu cũng ít khi trò chuyện, tâm sự với mẹ.

Về phần con trai út, cháu học hành ở mức bình thường, sau khi tốt nghiệp cấp 3 thì vào một trường cao đẳng. Sau tốt nghiệp tôi xin cho cháu vào cơ quan mình làm. Cuộc sống của cháu khá yên ổn, không có sóng gió gì, chỉ là lương thấp nên kinh tế không mấy dư dả.

Xem thêm  Cô vợ tháng nào cũng mua quần áo mỹ phẩm hết 10 triệu nhưng dân mạng không dám chê nửa lời

Khi cháu lập gia đình, sinh liên tiếp 3 đứa con, vợ lại hay đau ốm nên tôi thường xuyên phải hỗ trợ hai vợ chồng về kinh tế. Tôi thấy con gái dư dả, giàu có hơn nên quyết định sang tên căn nhà đang ở cho vợ chồng con trai. Về phần mình, tôi có một sổ tiết kiệm 1 tỷ để dưỡng già. Thế nhưng, bão tố bất ngờ ập đến, con trai vỡ nợ vì tham gia cá độ bóng đá, đầu tư làm ăn thất bại. Vợ chồng nó đã bán căn nhà tôi cho để trả nợ. Tiền bán nhà không đủ, thương con tôi đành phải rút 1 tỷ tiết kiệm cho cháu trả nợ. Sau đó, cháu bỏ đi, con dâu chán nản, ôm con về quê ngoại. Tuổi xế chiều lại gặp cú sốc lớn nên sức khỏe của tôi xuống dốc không phanh. Trong lúc bơ vơ, không có chỗ ở, con gái tôi chủ động đón mẹ về chăm sóc.

Cháu dành cho tôi sự chăm sóc tốt nhất, thuê điều dưỡng đến nhà hỗ trợ thuốc men hàng ngày. Nhưng giữa hai mẹ con luôn có khoảng cách vô hình. Cháu chưa từng ngồi ăn bữa cơm nào với mẹ.

Một lần nọ, hai mẹ con cự cãi, mọi uất ức dồn nén, cháu đều  bộc lộ ra hết. Cháu nói, từ bé đến lớn tôi chỉ thiên vị con trai, trong khi cháu phải thức khuya ôn bài, học hết lò luyện này đến lò luyện khác thì mẹ lại để cho con trai được thoải mái vui chơi. Đôi khi cháu mệt mỏi nhưng sợ mẹ buồn lại phải cố gắng để học, để giữ hạng nhất. Cháu muốn học đàn, muốn đi chơi cùng bạn bè nhưng mẹ không đồng ý, cháu đành ngậm ngùi từ bỏ sở thích, đam mê của mình. Cuộc sống của cháu lúc nào cũng mệt mỏi, và chán nản. Nhờ có người bạn trai bên cạnh, cháu mới vượt qua được.

Xem thêm  2 cặp vợ chồng Hà Nội: Mỗi năm mua 1 căn chung cư, 3 năm tậu 2 mảnh đất nhờ làm đúng 1 việc

Em trai thì có cuộc sống nhẹ nhàng, làm mọi thứ em muốn, kết hôn với người em yêu. Khi xảy ra chuyện, lại có mẹ đứng ra gánh vác thay. Con gái chất vấn tôi, tại sao lại thiên vị em như vậy? Cả cuộc đời con hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất là khoản thời gian yêu đương với người yêu cũ, mà đến điều nhỏ nhoi đó  tôi cũng phá nát. Cháu nói tôi là người mẹ tàn nhẫn, không thấu hiểu con. Cháu cho rằng việc tôi ép cháu học là vì niềm kiêu hãnh của bản thân tôi, để tôi được thỏa mãn sự hư vinh với mọi người.

Lời con gái nói như mũi dao sắc nhọn, đâm thẳng vào tim tôi. Tôi chưa bao giờ biết, con gái lại hận mình như vậy? Tôi làm như vậy là sai sao? Tôi muốn cháu sống theo ý mình mà chưa bao giờ hỏi nó muốn hay không?





Theo Songdep

- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img