HomeTâm SựVì câu nói của thông gia, bố làm một việc khiến con...

Vì câu nói của thông gia, bố làm một việc khiến con trai day dứt

- Advertisement -spot_img


Tuần trước, sau cuộc gọi của bố, tôi lập tức về quê. Trong lòng tôi thoáng lo, vì đã lâu lắm rồi, bố mẹ mới nói chuyện với tôi bằng giọng nghiêm nghị như thế. Nhưng khi đến nhà, tôi không nhận thấy có gì bất thường.

Sau bữa cơm chiều, bố mới gọi tôi lên nhà trên và nói có việc cần bàn. Lúc tôi lên đã thấy trên bàn gỗ có một chiếc túi vải, bên trong có thứ gì đó được gói bằng giấy báo cũ.

Tôi chưa kịp thắc mắc thì bố mở lời, nói trong túi là một số tiền khá lớn để cho tôi có chút vốn lập nghiệp. Tôi rất ngạc nhiên nhưng không có ý định mở ra xem, bởi tôi không buôn bán, đầu tư gì ở thành phố. Tôi cũng chưa từng nói với cha mẹ rằng vợ chồng thiếu thốn, cuộc sống bấp bênh, cần bố mẹ hỗ trợ.

Ảnh minh họa: P.X

Tuy vậy, khi nhìn mặt bố mẹ, tôi có linh cảm đây không phải là chuyện đơn giản. Tôi gắng hỏi số tiền ấy từ đâu mà có và vì sao bố mẹ lại cho. Một lúc sau, bố mới nói thật là đã bán mảnh vườn duy nhất của gia đình, chỉ giữ lại căn nhà làm chỗ che nắng, tránh mưa.

Điều này làm tôi rất khó hiểu bởi bố mẹ chưa bao giờ có ý định bán mảnh đất vốn là kế sinh nhai của gia đình.

Tôi hỏi nguyên nhân, bố chỉ nói tôi là con trai độc nhất, từ lập gia đình, ra riêng bố mẹ chưa cho tôi món gì nên cảm thấy rất có lỗi, xấu hổ. Vì vậy, ông bà quyết định bán mảnh vườn ấy đi, lấy tiền cho tôi ổn định cuộc sống ở thành phố.

Nghe chuyện tôi rất buồn, có ý trách bố tính toán sai lầm. Bởi theo tôi, việc bố bán đất chỉ vì cảm thấy có lỗi với tôi gây ra nhiều hệ lụy. Bán vườn, bố mẹ không có nơi canh tác, tạo thu nhập trong khi tôi chưa thể chu cấp cho ông bà.

Thấy tôi tranh cãi với bố, mẹ nước mắt lưng tròng. Bà nói tất cả sai lầm trong chuyện này là do mình. Chính mẹ đã nhiều lần đề nghị bố tôi bán đất, đưa tiền cho con trai. Nguyên nhân sâu xa đến từ việc mẹ sợ tôi bị gia đình vợ xem thường.

Mẹ kể trong lần lên thành phố thăm tôi vài tháng trước, bà có ghé nhà bố mẹ vợ tôi để chào hỏi cho phải phép. Trong lúc trò chuyện, không biết ông bà thông gia vô tình hay hữu ý mà nói đến việc họ chăm lo, dựng vợ gả chồng, chia tài sản cho các con.

Bố mẹ vợ cũng kể việc mua sẵn nhà cho vợ chồng tôi về ở sau khi kết hôn. Sau đó, bố vợ tôi nói trước mặt mẹ tôi rằng mình đã làm tròn bổn phận, vai trò của người cha, người mẹ. Ông cũng tuyên bố nếu không lo được cho con, để con cái đi thuê trọ, ở nhờ là chưa xứng đáng làm cha.

Câu nói như lưỡi dao cứa sâu vào lòng mẹ tôi. Trở về nhà, bà kể lại chuyện với chồng. Bố tôi vừa giận vừa thấy tổn thương. Ông bà tự trách mình không lo nổi cho con một mái nhà, để con đi ở rể.

Cuối cùng, bố mẹ quyết định bán đất, đưa tiền cho tôi như một cách giúp con trai giảm bớt cảm giác phụ thuộc nhà vợ.

Nhìn những cọc tiền được gói vuông vức trên bàn, tôi không thấy nhẹ nhõm mà xót xa, tủi nhục vô cùng. Tôi không biết phải làm gì với nó nữa. Bởi, tôi cũng không chắc chừng ấy tiền có thể mua lại danh dự cho mình, cho bố mẹ ở quê.

Chỉ biết từ đây gia đình tôi không còn đất để canh tác, bố mẹ tôi có lẽ phải đi làm thuê. Và giữa gia đình tôi và nhà vợ đã hình thành một vách ngăn vô hình, khó có thể xóa nhòa.

Bản thân tôi, sau lần từ quê trở lại thành phố, trong lòng luôn tồn tại một cảm giác dằn vặt. Tôi thực sự mệt mỏi vô cùng. 




Theo Vietnamnet

Xem thêm  Lấy chồng giàu được một tháng, chị gái đã khóc tức tưởi đòi ly hôn vì chuyện nghịch lý vô cùng
- Advertisement -spot_img
Stay Connected
16,985FansLike
2,458FollowersFollow
61,453SubscribersSubscribe
Tin mới
- Advertisement -spot_img
Bài viết liên quan
- Advertisement -spot_img